Club World Cup tại Mỹ: Mở Màn Lạ Lẫm, Messi Góp Mặt, Al Ahly Tỏa Sáng – Nhưng Có Phải Là “Vụ Nổ Lớn” Như Infantino Tuyên Bố? Tại sân vận động Hard Rock ở Florida, hình ảnh những vòng tròn đồng tâm của giải Club World Cup mới của FIFA xoay trên màn hình lớn như thể đánh dấu sự hình thành của một hành tinh mới trong vũ trụ bóng đá. Chủ tịch FIFA Gianni Infantino đã gọi đây là “vụ nổ lớn trong lịch sử bóng đá” – một bước ngoặt mà ông đã ấp ủ từ lâu. Nhưng liệu "vũ trụ mới" này sẽ thực sự bùng nổ, hay chỉ đơn giản là một mô hình táo bạo bị bỏ rơi giữa không gian trống?
Khởi đầu nhiều hoài nghi: vé ế, cổ động viên lúng túng, truyền thông thờ ơ. Ngay từ những giờ đầu trước trận đấu khai mạc giữa Al Ahly và Inter Miami, Infantino đã có mặt tại sân, vừa kết thúc cuộc gọi quảng bá “gượng gạo” cùng hai ngôi sao nhạc pop thập niên 90 – Robbie Williams và Laura Pausini. Bài hát chính thức của FIFA có tên “Desire” được công bố, trong khi chiếc áo của Williams mang dòng chữ "hopeium" – như một loại thuốc ảo tưởng nhằm xua tan các tin đồn về hàng ngàn vé chưa bán được. Dù được Infantino gọi là “kỷ nguyên mới của bóng đá”, thực tế là rất ít người tại Florida dường như quan tâm. Giá vé cao ngất ngưởng ban đầu đã khiến nhiều người quay lưng, chưa kể đến sự hiện diện của lực lượng di trú ICE tại cổng vào, càng làm dân địa phương e dè. Một số lãnh đạo CLB than phiền vì không thấy quảng bá nào đáng kể ở sân bay hay các thành phố lớn. Với nhiều người dân Mỹ, họ vẫn còn nhầm lẫn: “World Cup không phải hè năm sau à? Cái này là gì?” Cạnh tranh với thể thao nội địa và sự vắng mặt gây chú ý của Trump. Khó khăn còn đến từ việc trận Al Ahly vs Inter Miami diễn ra cùng thời điểm với những sự kiện thể thao trọng đại khác: Trận 5 chung kết Stanley Cup giữa Florida Panthers và Edmonton Oilers, màn tái xuất ấn tượng của siêu sao bóng rổ nữ Caitlin Clark với 32 điểm, và U.S. Open golf được chiếu trên các kênh chính thống – trái ngược với Club World Cup chỉ phát trên DAZN. DAZN đã bỏ ra 1 tỷ USD để mua bản quyền nhưng cuối cùng lại phát miễn phí toàn bộ, khiến người hâm mộ tự hỏi: “Vì sao phải chen chúc giao thông đến sân Hard Rock – nơi hầu như không có phương tiện công cộng – khi có thể xem ở nhà miễn phí?”
Messi xuất hiện âm thầm, Al Ahly mang lại không khí sôi động. Khi các cầu thủ Inter Miami đến sân trước trận 90 phút, Lionel Messi cùng đồng đội bước ra sân trong sự… gần như im lặng. Không phải vì anh không còn sức hút, mà bởi người dân địa phương đã quá quen thuộc với việc xem anh thi đấu với giá rẻ hơn, ở sân nhỏ hơn, và trước những đối thủ mà họ biết rõ. Al Ahly, trong khi đó, là “ông vua” của bóng đá châu Phi – đội giàu thành tích nhất lục địa đen, thường được ví như Real Madrid của CAF Champions League. Các CĐV Ai Cập đến cổ vũ cực kỳ nhiệt tình, áp đảo không khí mà Inter Miami tạo ra. Tuy nhiên, thương hiệu Al Ahly vẫn còn xa lạ với phần lớn khán giả Mỹ, ngoại trừ cộng đồng Ai Cập kiều bào có mặt đông đảo. Đáng chú ý, bạn thân của Infantino – cựu Tổng thống Donald Trump – đã không tham dự mà tổ chức lễ sinh nhật với diễu binh 45 triệu USD ở Washington D.C. Infantino thay vào đó ngồi cạnh David Beckham, Ronaldo “béo” và Roberto Baggio. Nhiều bất cập tổ chức, nhưng vẫn tạo được “hiệu ứng Messi”. Lễ khai mạc có phần kỳ quặc – quốc ca Mỹ vang lên không báo trước, nghi lễ diễn ra giữa đống bụi vàng như công trình dở dang, đội hình được xướng tên cá nhân từng người chỉ để kết thúc bằng một tiếng thét: “MESSI!”. Dù vậy, tất cả dường như được tha thứ, bởi Messi vẫn là lực hút không thể phủ nhận. Sân Hard Rock hôm đó đạt 93% sức chứa với 60.927 khán giả. Những hàng dài cổ động viên trong áo số 10 uốn lượn quanh hành lang, pha trộn giữa màu áo hồng của Inter Miami, đỏ của Al Ahly, và xanh trắng của Argentina. Al Ahly đã thực sự khiến trận đấu có tính cạnh tranh, đá như thể gặp Real Madrid, khiến Inter Miami – với dàn sao già – trông như “viện dưỡng lão”. Messi không phải cầu thủ hay nhất trận, mà là thủ môn Oscar Ustari, với nhiều pha cứu thua đỉnh cao và cản phá phạt đền, giúp giữ tỷ số hòa 0-0. Một “vụ phóng” mờ nhạt hay sự khởi đầu thực sự? Từ khu vực báo chí của sân Hard Rock – nơi trông như trung tâm điều khiển NASA – người ta đã chứng kiến một thứ gì đó mới được khai sinh. Dù vẫn còn những lộn xộn, màu mè, và cả sự tham gia gây tranh cãi của influencer IShowSpeed, giải đấu vẫn có cảm giác vui nhộn, sống động, đặc biệt là với những ai thật sự có mặt. Infantino đã tuyên bố đây là giải Club World Cup của ông, và giờ đây, chúng ta thực sự đang sống trong nó.
Một bước ngoặt chưa rõ đích đến. Khi cổ động viên đổ ra khỏi sân, một bên hát “Messi! Messi! Messi!”, bên kia đáp lại “Al Ahly! Ahly! Ahly!”. Dù chưa thể sánh với những giải đấu lớn khác về đẳng cấp hay danh tiếng, Club World Cup phiên bản mới đã thực sự hiện diện – một thực thể có hình, có tiếng, và một chút linh hồn. Liệu đây có phải là bước đầu của một cuộc cách mạng bóng đá toàn cầu, hay chỉ là giấc mơ quá tay của Infantino? Câu trả lời sẽ rõ ràng hơn trong những vòng đấu tiếp theo. Nhưng dù thế nào, đêm mở màn ở Florida đã thu hút nhiều hơn mong đợi – và đó là một khởi đầu không tồi.
Anfield Không Còn Là Pháo Đài: Liverpool Đánh Mất Uy Quyền Ngay Tại Thánh Địa
2025-12-04, tác giả: ThuthaoWorld Cup Các CLB 2025: Sức hút khán giả không như kỳ vọng dù Mỹ là chủ nhà
2025-06-30, tác giả: Mainhat
Đăng bình luận
VNXEXPRESS
Cập Nhật Tin Tức

Ý kiến độc giả